- 05/01/2020 09:12:00 AM
- Đã xem: 2645
- Phản hồi: 0
Lịch sử nhân loại ghi nhận, cách đây gần ba ngàn thiên niên kỷ, tại khu rừng Ưu-lâu-tần-loa, bên dòng sông Ni-liên-thiền ngoại ô thành Vương-xá, nước Ma-kiệt-đà (nay thuộc thị trấn Gaya, tiểu bang Birha, Ấn độ) có một con người bình thường, bằng đấu tranh nội tại đã từ bỏ tước vị thái tử của một nước, ra đi mang trong mình hoài bão khám phá chân lý, tìm ra con đường cứu độ nhân sanh. Với lòng bi nguyện hoà cùng sức mạnh phi thường, vào đêm mồng 8 tháng chạp theo truyền thống Bắc Tông ( ngày Rằm tháng Vesàkha, năm 588 trước TL, theo sử Nam tông ), từ phương đông khi sao mai vừa xuất hiện, cũng là lúc con người bình thường này chứng được Tam minh, chiến thắng ma quân, phá tan não phiền, hoàn tất tiến trình sanh tử luân hồi, vĩnh tận mọi trói buộc đau khổ do tham lam, sân hận và vô minh chi phối, phất lên ngọn cờ giải thoát, cất khúc khải hoàn ca. Người đó không ai khác chính là đức Thế Tôn, bậc Chính Đẳng giác, bậc Thầy của trời người, Thích Ca Mâu Ni Như Lai. Thời khắc thành đạo của Ngài dưới cội cây Tất-bát-la xum xuê cành lá là sự kiện hy hữu, đánh dấu cả một quá trình phấn đấu, rèn luyện bản thân, chiến thắng cả nội giới lẫn ngoại giới, mở ra kỷ nguyên bình đẳng, vị tha, hiểu biết và yêu thương, đưa nhân loại tiến lên con đường an vui vĩnh cửu.